Tôi bắt đầu đọc quyển sách này khi đang nhập viện điều trị bệnh viêm màng bồ đào sau chuyến đi chơi Hà Lan. Thật ra tôi nghe sách nói chứ không trực tiếp đọc bằng mắt tác phẩm này, lý do cũng bởi vì căn bệnh phát sinh ngay ở mắt.
Cùng lúc ấy tôi cũng thử “nghe” nhiều tác phẩm khác, trong đó có tác phẩm “Giết con chim nhại” của nhà văn Harper Lee nhưng không thành vì tôi không theo kịp nhịp đọc của người đọc. Tuy nhiên hai tác phẩm của Jack London thì hoàn toàn ngược lại, tôi có thể nghe được và cảm nhận được. Lý do theo tôi nghĩ là cốt truyện khá rõ ràng, dễ hình dung và nhịp truyện cũng không quá nhanh.
Bài cảm nhận này có thể dành chung cho cả hai tác phẩm “Tiếng gọi nơi hoang dã” và “Nanh trắng”. Với tác phẩm đầu tiên, Jack miêu tả hành trình từ một con thú nuôi về với mẹ thiên nhiên của một chú chó thì ở tác phẩm thứ hai là điều ngược lại.
Cái tài của Jack là ở chỗ ông thổi cái hồn con người vào trong thân xác một chú chó nhưng các suy nghĩ, hành động được ông miêu tả không làm cho ta có cảm giác quá con người, ta cảm giác như đây thực sự là một con vật, nó chỉ khác các con vật trong thực tế ở chỗ là có thể suy nghĩ và nói tiếng người được thôi.
Cảm nhận rằng Jack giống như một ông “trùm chó” thực thụ khi các miêu tả về hành động, cử chỉ của các chú chó, loài vật xuất hiện trong hai tác phẩm của ông rất chân thực. Cảm nhận ông rất am hiểu về tâm tư, tình cảm của các loài vật cũng như mong muốn của chúng. Một nhận xét ngắn gọn khi nghĩ đến hai tác phẩm này của ông là “rất tự nhiên”.
Nhược điểm duy nhất, theo tôi, ở hai tác phẩm của ông chính là hai nhân vật chính của hai truyện quá ư mạnh mẽ và “bất khả xâm phạm”. Nếu như Jack có thể làm cho việc này bớt hiển nhiên hơn thì có lẽ sẽ thuyết phục hơn rất nhiều. Tuy nhiên, như đã nói, ông đã quá tài tình hơn mức bình thường rồi.
Nói riêng về Tiếng gọi nơi hoang dã. Cốt truyện kể về một con chó tên là Buck đã được thuần hóa, cưng chiều. Nhưng một loạt các sự kiện xảy ra khi Buck bị bắt khỏi trang trại để trở thành chó kéo xe ở khu vực Alaska lạnh giá, trong giai đoạn mọi người đổ xô đi tìm vàng thế kỷ 19, thiên nhiên nguyên thủy đã đánh thức bản năng của Buck. Buck trở lại cuộc sống hoang dã. Buck trở về rừng, và sống chung với lũ sói. (Trích lời giới thiệu ở Wikipedia)